iBLOG

MY LIVING

15 thg 11, 2010

Yêu

Cảm xúc tuyệt vời nhất mà cuộc sống mang lại , là Tình Yêu. Chứ không phải là một thứ nào khác như tiền tài , danh vọng...

Mình là người không thể sống thiếu tình yêu, ngay cả sau khi ly hôn.

Mình yêu những buổi sớm tinh mơ hai mẹ con cùng nhau í ới vội vã đến trường, vừa đi vừa hát hò cho tỉnh ngủ....
rồi sau đó mình lại thong thả dạo bước trên con phố đầy lá vàng rơi để đến công ty, có khi hít thở được cả mùi hoa sữa nồng nàn đâu đó...
yêu những điều giản dị xung quanh mình.

Mình thích tận hưởng cảm giác ngồi vào bàn làm việc với cốc cafe to...đủ vị ngọt đắng thơm mát cho một buổi sáng, thật sảng khoái và làm mình tươi tỉnh, sẵn sàng cho một cuộc sống mới....
mình nghiện cafe :)

Tôi yêu ly cà phê buổi sáng, con đường ngập lá vàng...

Mình thật sự thấy bình yên khi bên cạnh con trai, chơi đùa cùng con, nghe con nói những thắc mắc ngô nghê.
Thích mỗi cuối tuần hai mẹ con tung tăng siêu thị chơi đùa, thấy con cười hết cỡ, mình thấy hạnh phúc.

Mọi thứ ưu phiền bên ngoài kia sẽ tan biến trong mình hết khi nhìn con ngủ say sưa.
Và cảm giác như lần đầu tiên hẹn hò với một người đàn ông mình thích luôn xuất hiện vào mỗi buổi chiều đón con về.
mẹ yêu con, nhất trên đời này nhóc ạ !


Mình cũng bắt đầu yêu những lúc ngồi sau vô lăng đi đâu đó, nhất là khi trời mưa...có thể ngắm phố xá trong màn mưa và nghe những bản nhạc mình thích, có thể bấm điện thoại gọi cho người bạn nào đó để chia sẻ cảm xúc, không phải bon chen hối hả...
Động lực duy nhất để mình học lái ô tô là có thể chở con đi học những ngày mưa bão ầm trời, cây cối ngả nghiêng cùng gió thổi tung hai mẹ con...

có thể đi chơi cùng con bất cứ đâu mình muốn...


Yêu những chuyến đi xa cùng đồng bọn, cùng những người mình yêu quý, nhóm bạn mình thích.....
có thể đùa vui, cười nhăng nhít và chụp ảnh.

những con đường buồn vui lộng gió, những ân tình chìm trong lòng phố....

Mình không thể thôi yêu cảm giác chinh phục một đỉnh núi, thích thú khám phá những miền đất mới, lang thang ở một nơi xa lạ hay thong dong ở một thành phố khác nơi mình sống. Khi trở về mình cảm thấy tràn đầy năng lượng sống, động lực làm việc.
hay đơn giản chỉ là những dịp offline, những chuyến đi ngẫu hứng đến một vùng biển vắng nào đó, để gặp lại chính mình....
lúc nào mình cũng yêu biển, vì điều này.

Tôi yêu những gì đến tự nhiên, những câu nói thành thật và yêu biển vắng...

Mình thực sự thích buổi tối, được ăn những món ăn mình thích, được đàn đúm với bạn bè những khi không phải đón con...
Và những buổi tối, hiếm hoi một mình hoặc con ngủ, bật nghe những bản tình ca, nằm chữ X xem vài bộ phim tình cảm hài lãng mạn hoặc đọc một quyển sách hay, thật sự thấy nhẹ nhàng và thanh thản....
cho tới khi chìm vào giấc ngủ, không còn những giấc mơ đầy hãi sợ..


Mình có những người bạn, có thể chia sẻ, có thể trêu đùa thoải mái và cùng đi lang thang với nhau, cũng có khi khóc cùng nhau. 
Và vài cô bạn gái, vài người anh trai thực sự quan tâm mình, mình yêu họ !


Mình vẫn cảm thấy thích thú trước những người đàn ông hấp dẫn, vẫn thấy vui vui với những tin nhắn và những cuộc hẹn hò tán gẫu...

Và tôi cũng yêu anh, yêu anh rộn ràng yêu anh nồng nàn, yêu anh chứa chan.........


Mình vẫn luôn bị quyến rũ bởi những điều kỳ diệu của Tình yêu.
Vẫn muốn yêu và được yêu...


Nhưng cho đến bây giờ, mình vẫn chưa thể yêu được một người đàn ông nào thực sự.

Có quá nhiều điều thú vị trong cuộc sống mà mình yêu tha thiết đến nỗi đã không còn cần một người đàn ông nào đó bên cạnh nữa.

Những nụ hôn nồng nàn cuối cùng rồi cũng chấm dứt...




Chưa từng ngừng yêu những đoá hoa hồng - photo by me








Tìm lại giấc mơ....



Một bài hát làm mình thấy đau khi nghe và chỉ muốn chìm đắm trong giai điệu của nó.....

Đêm đi qua, sao tim buốt giá
Cơn mưa đêm như cào sâu vết thương
Đã có lúc tình mình ấm áp, trong em cứ ngỡ một đời

Em yêu anh, yêu không hối tiếc
Em yêu anh, yêu bằng cả trái tim
Nhưng sao anh, anh vội vàng ra đi......ra đi không chút tiếc thương

Đêm dài mình em bật khóc, sao lòng vẫn cố kiếm tìm
Tìm về một nơi ấm áp, giấc mơ ngọt ngào
Vì người ra đi lặng lẽ
Vì người ra đi để em đớn đau
Hằn sâu vết thương riêng mình em thôi

Không còn ai bên đời nữa
Không còn ai chia nỗi buồn
Không còn ai chia khỏanh khắc sướng vui ngọt ngào

Dù lòng vẫn biết là thế.....mà vì sao em vẫn không thể quên
Em không thể quên được người....

Xin cho em quên, xin cho em quên
Em thôi quay nhìn lại
Xin cho em quên, xin cho em quên
Em...thôi không nhung nhớ.



11 thg 11, 2010

Hello " Chồi 2"


Đây là bìa Album năm học mới 2010 cho Bin vào lớp Chồi 2.

Photo by his mom
Design by Quoc Dung, mom's bro

5 thg 11, 2010

November 5, for me...

from Votrungh@
Sinh nhật thứ n...
Ngày sinh nhật thứ n sẽ đến
Hãy cho tôi được gặp mỗi mình tôi
Không bánh kem , không lập lòe ánh nến
Không rượu bia , không cả tiếng chân người ...
Tôi sẽ hát tặng mình trong bóng tối
Đàn guitar và nhớ những ngày xưa
Tôi sẽ vẽ bằng những vòng khói thuốc
Bức chân dung nhạt thếch những ngày mưa ...
Cho tôi được vỗ vai tôi lần nữa
Gắng lên đi , ngày đã sắp qua rồi
Chân đã mỏi và trái tim đã mệt
Được hay thua rồi cũng thế mà thôi ...
Giọt lệ khóc cho những điều đã mất
Hãy òa lên như lúc mới ra đời
Trong tất cả những phù du đen trắng
Chỉ nỗi đau là có thật mà thôi ...
Phía sau nỗi buồn sẽ nhập nhoạng niềm vui
Hư và thực lẫn giữa không và có
Tôi - Hạt bụi cô đơn và bé nhỏ
Vỡ tan một trận khóc cười ...






Viết tặng cái tôi ...



Thích nhất trên đời là được viết cho tôi

Cái tôi riêng mình , cái tôi thứ nhất
Cái tôi mỉm cười , cái tôi nước mắt
Cái tôi lúc nào cũng muốn bình yên

Viết cho cái tôi xuôi ngược kiếm tiền

Chìm nổi giữa muôn sự đời đen trắng
Viết cho cái tôi đêm về im lặng
Thấy mình lạc giữa trăng sao ...

Viết cho cái tôi mơ mộng khát khao

Muốn thành hải âu tung trời cưỡi sóng
Viết cho cái tôi một chiều lóng ngóng
Đặt tên cho những nỗi buồn ...

Cái tôi vụng về mà lại dễ thương

Có lúc bốc đồng , có khi ích kỷ
Có lúc buồn rầu , có khi hoan hỉ
Có khi rất đỗi bình thường ...

Cái tôi chiều nay mệt mỏi chán chường

Thèm trốn đến nơi không ai mời gọi
Thanh bình một cõi
Lắng nghe phiền muộn tan đi ....



i KAFE