Tối nay dầm mưa suốt những con đường trong thành phố này...tôi nhận ra mình vẫn đơn độc, vẫn trống vắng thứ tình yêu nồng thắm mà khi mưa người ta sẽ nghĩ đến nhau, sẽ muốn gần bên nhau hay đơn giản chỉ là ở một nơi nào đó họ bật điện thoại và nhắn tin cho nhau.
Sáng mai bay mà lòng nặng trĩu, mọi thứ đều thay đổi theo thời gian hay do con người ta đã đổi thay. Chỉ những đứa ngốc nghếch như tôi mới nghĩ rằng tình yêu nồng thắm đó sẽ khó mà phai nhạt ...
Chỉ còn biết tự khóc, tự cười, tự trách mình vì đã quá yêu người nên người mới có quyền năng làm mình đau như thế!
Một cơn mưa to qua đi, ngày mai trời rồi vẫn sẽ nắng...
Nắng sẽ gắt hơn hay sẽ chỉ nhẹ nhàng nhảy nhót trêu đùa sự ngây dại của tôi ?
Viết trong khi tất cả những cơn mưa trong thành phố tối nay đều đã tạnh và tôi vẫn ngồi dưới hiên ngoài phố chờ người đàn ông của mình trở về ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét